Lời bài hát Người Tình Thiên Cổ

Ca sĩ: Phi Vân Album: Người Tình Thiên Cổ Sáng tác: Phi Vân
NGƯỜI TÌNH THIÊN CỔ

Đêm nay nhìn lên trời cao vời vợi
Nhớ người về từ xa vút hành tinh
Không gian thời gian
Khôn ngăn cách duyên tình
Tim heo hắt thế kỷ dài mong đợi.

Người phương nao
Luân hồi xa vời vợi
Ta đã tìm qua muôn triệu ngân hà...
Chân mỏi mòn trên nghìn cõi ta bà
Người đâu biết.

Người vân hành
Bao trời xa biền biệt
Gieo ân tình đây đó nẻo càn khôn
Mà tim này
Để cô độc tha phương
Người có nhớ?
Có đoái hoài tình cũ?

Ta bôn ba khắp muôn trùng vũ trụ
Mong một ngày hội ngộ cố nhân xưa
Bao nghìn năm ta vẫn đợi vẫn chờ
Đếm thời gian dài như tình bất diệt!

Ôi ta nhớ
Mắt xưa vờn sóng biếc
Như sao trời soi rợp cả hồn ta
Tóc nhung vàng như mây ráng chiều pha
Dệt hồng mộng bao thuở tình tha thiết!

Dáng thu mơ
Ấm cả vùng băng tuyết
Dấu chân mềm sỏi đá cũng buâng khuâng
Nụ cười thơm vương hoa mới đầu xuân
Lời ru lã chim chiều êm cánh mượt.

Rừng núi reo vui khi gót vàng tha thướt
Cỏ mềm non pha màu áo mây trời
Cây lá mơ màng
Suối ngàn thánh thót
Nghìn thu đông vầng trăng vẫn bồi hồi
Như tim này
Mãi thương nhớ khôn nguôi.
Tình yêu là miên viễn...
Ta nâng lên ngai hoa, phùng vương miện
Cho trần gian rực rỡ mộng tinh cầu!

Người đây rồi hồn ta ngập trăng sao
Tim e ấp giờ tưng bừng hoa nở.
Càn khôn ơi!
Người ta yêu muôn thuở
Đã về đây
Ngàn vũ trụ thăng hoa
Sóng reo vui dào dạt đến ngân hà.

Nhưng khoé mi nhìn nhau sao lặng lẽ
Người
Ta
Ngỡ ngàng
Quen, lạ?
Nói gì đây, trầm luân ngăn cách quá.

Nhớ gì không
Tinh cầu xưa giáng hạ?
Thuở ân cần như chăn gối đêm mưa.
Tình muôn năm
Giờ một thoáng hững hờ!
Viên sỏi lạnh trôi lăn vùng Địa Hải.

Phút chia xa
Đoái nhìn nhau ái ngại
Biết kiếp này
Hay lại sẽ ngàn sau?

Ngày sang khuya chăn gối đẫm men sầu
Trăng sao mờ
Mây lặng buồn phai bạc
Ai hay chăng một cõi sầu bát ngát
Nhìn trăng đầy
Ai có nhớ trăng vơi!
Nhìn trùng dương có thấy lệ nhớ người?
Nhìn lá rụng
Có thấy lòng xao xác?

Trong gió lạnh nghe như chùng phím nhạc
Mưa bên ni sao không thấm bên tề
Nhạt vết chiều hoàng hôn xuống lê thê
Và thêm nữa một đêm dài thế kỷ...

Người yêu ơi!
Thà gặp nhau trong mộng mị
Hơn tấc gang mà sông núi muôn trùng
Nghẹn nhìn xuôi che lệ nóng rưng rưng
Muôn vạn lời
Theo mưa đông cuốn vào biển lớn.
Cả thiên đàng trong vòng tay sầu muộn
Bóng hồng bên người
Hay đao phủ của lòng ta!

Trời đất bao la
Thời gian miên viễn
Kỳ duyên mấy kiếp
Đã thiên thu.

Sao buồn chưa nguôi?
Sao tình chưa vơi?
Vết chân hằn nhớ nhung bao phương trời
Muôn vì sao lung linh nạm tên người
Mà nay
Ôi! Sao thầm lặng.

Ta gửi tình lên mây trăng
Lên núi cao
Vào gió dạt dào...
Còn lại gì
Ta khép nép
Giấu trăng sao
Sợ nỗi niềm băng hao

Người xưa ơi
Có nhớ gì
Chút duyên kỳ ngộ?
Hãy gửi vào trong gió
Tiếng thì thầm:
"Muôn đời không quên!..."

Lời bài hát khác bởi Phi Vân